[Kokology] SUY NGHĨ LẠI
Bạn đã ngồi yên vị, sắp sửa thưởng thức một bữa tối thật yên bình. Bạn lật sổ thực đơn ra và đang định lựa chọn, thì một cô bồi bàn tới và hỏi bạn đã sẵn sàng gọi món chưa. Không suy nghĩ, bạn yêu cầu một chiếc bánh mì sandwich và một tách cà phê. Nhưng sau khi cô ấy vừa rời khỏi, bạn chợt thấy rằng mình muốn một tách sô cô la nóng chứ không phải cà phê! Bạn sẽ làm gì?
1.Tiếp tục nghiên cứu thực đơn, trong bụng thầm nghĩ ly sô cô la nóng mê ly biết chừng nào.
2. Nhìn quanh xem cô bồi bàn sắp trở lại hay chưa.
3. Đứng lên đi tìm cô ta để đổi lại món đã gọi.
4. Buông xuôi và chấp nhận đợi cà phê.
Lời diễn giải
1. Tiếp tục nghiên cứu thực đơn, trong bụng thầm nghĩ ly sô cô la nóng mê ly biết chừng nào.
Bạn là típ người không biết khi nào cần lên tiếng chấm dứt. Bạn cứ bám riết vào cái thời huy hoàng, và luôn giữ mộng tưởng rằng một ngày nào đó sự việc sẽ trở lại như xưa. Nghiệt một nỗi là thực tế lại không thể như vậy được. Màn đã hạ xuống rồi. Đã đến lúc thức dậy và ngửi mùi cà phê đi thôi.
2. Nhìn quanh xem cô bồi bàn sắp trở lại hay chưa.
Bạn chẳng rung động gì lắm trước sự chia lìa, đổ vỡ, nhưng chính xác hơn là bạn không muốn cãi cọ. Tóm lại, bạn lo lắng quá nhiều đến chuyện những người khác nghĩ gì. Bạn ngại người ta xầm xì về chuyện bạn bị người ta "bỏ rơi" hơn là về bản thân sự chia xa. Hãy nghĩ đi, niềm kiêu hãnh đó ngay từ đầu chắc chắn đã là lý do khiến bạn bị bỏ rơi.
Phải chăng giống như lời bài hát "Que sera sera" trong máy hát tự động? Cái gì đến sẽ đến thôi. Có lẽ thế thật, bởi vì đó chính là bài hát chủ đề của bạn. Nhìn chung, bạn chỉ cần một đêm ngủ khì để vượt qua nỗi buồn khi chia tay. Một giấc ngủ thật sâu chắc chắn cũng có tác dụng. Vấn đề là liệu điều đó có làm cho bạn trở nên vô cảm hay là "người lạc quan không thể lay chuyển nổi" trên thế giới không?